Tô Ái Quốc nghe thấy thanh âm quay đầu lại, đập vào mắt chính là cái đầu xanh biếc ánh huỳnh quang của Giang Ái Viện, cách có chút xa, dáng dấp không thấy rõ. Anh ấy sửng sốt hồi lâu, cũng không thể xác định đối phương đang gọi anh ấy.
Tô Dĩ Mạt kéo tay Giang Ái Viện chạy tới: “Ba ơi.
Tô Dĩ Mạt chạy đến thở hồng hộc, rất sợ ba đạp đi. Vẫn chạy đến trước mặt, cô bé mới ôm bụng thở dốc.
Tô Ái Quốc bị cái đầu xanh biếc ánh huỳnh quang của Giang Ái Viện làm choáng váng, anh ấy thậm chí quên hỏi con gái sao đi từ phía ngược lại, chân mày nhíu chặt, nhìn chằm chằm đầu Giang Ái Viện không thôi: “Cháu đây là?
Giang Ái Viện thấy biểu tình không đúng của anh ấy, nắm tóc, lúc này mới hậu tri hậu giác phản ứng lại, tóc giả đâu tóc giả cô ấy đâu?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây