Tô Dĩ Mạt mặc kệ con chó kia, thấy cô ấy không có hình tượng, ngồi xổm xuống, có phần nghĩ không ra: “Nếu sợ chó như thế, chị còn chạy đi chọc nó.
Nổi loạn không phục: “Ai bảo các thím ấy cướp chỗ của chị. Chị muốn dẫn chó nhà thím ấy đi, để cho thím ấy lo lắng. Xem thím ấy còn bình tâm nhảy múa không.
Tô Dĩ Mạt tức giận nói: “Cái gì mang đi không hỏi thì chính là trộm.
Nổi loạn nóng nảy: “Sao có thể gọi trộm khó nghe như vậy chứ. Chị chỉ cho thím ấy một bài học, mấy ngày nữa chị sẽ đem chó về. Có mượn có trả, không tính là trộm. Hơn nữa, chó dữ như vậy không biết có bệnh chó dại không, chị còn không muốn nuôi nữa.
Tô Dĩ Mạt không nói gì, không được chủ nhân cho phép mà lấy đi còn không cho gọi là trộm. Ôi, bỏ đi, người này rõ là kiếm cớ. Cũng không phải thực sự tranh cãi, cô bé phí sức nhiều như vậy làm gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây