Tính tình Lưu Triết Hạo đúng là không thích nói chuyện, nếu không phải bởi vì thỉnh thoảng cậu ta sẽ đứng lên trả lời câu hỏi của giáo viên, Tô Dĩ Mạt sẽ cho rằng cậu ta là người câm điếc.
Lưu Mộng Vi câu nệ hơn trước, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nhỏ giọng nói: “Tôi nghe nói lần này cậu lại thi hạng nhất, chúc mừng cậu nha, mỗi lần thi đều tốt hơn anh tôi.
Mặt Lưu Triết Hạo đen lại, đốt ngón tay nắm bút bi đến trở nên hơi trắng bệch.
Tô Dĩ Mạt biết quy luật khen thưởng Lưu gia, Lưu Mộng Vi mỗi lần đều đứng nhất, nhưng hết lần này tới lần khác thành tích của cô bé và Lưu Triết Hạo mỗi lần đều không khác mấy. Nhìn xem, đây chính là vận may.
Tô Dĩ Mạt cười ha hả: “Được rồi, anh cậu thi cũng không tệ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây