Tô Ái Quốc lại không muốn vợ lại đi đến trạm xe lửa, chỗ đó tốt xấu lẫn lộn, quá nguy hiểm, anh dù muốn hay không cũng nói: “Chỗ này không phù hợp với phụ nữ. Lần trước chủ tiệm bánh bao bán cho mẹ con bị cướp, ngày chúng ta trở về quê đó, ba thấy ông ta bị đám côn đồ đó đánh, quần áo đồ đạc đều bị lột sạch. Trước mặt mọi người, con muốn mẹ con cũng như vậy sao?"
Tô Dĩ Mạt sợ hết hồn, quá càn gở. Mặc dù ông chủ kia quả thật thất đức, nhưng là những tên côn đồ kia cũng không tốt đẹp gì. Mùa đông lạnh chỉ mặc một cái quần, nếu bị bệnh thì làm thế nào.
Tô Ái Quốc thấy con gái giận đến gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, xoa đầu cô: “Mẹ con bán cơm hộp, bận rộn di chuyển. Con cũng đừng gây thêm chuyện cho mẹ."
Tô Dĩ Mạt ôm gương mặt nhỏ than thở: “Bây giờ mẹ con bận bịu, nói rõ ràng là không thể thoát khỏi thân phận ông chủ nhỏ. Bây giờ mẹ hẳn học cách dùng người."
Tô Ái Quốc cau mày, dùng người như thế nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây