Trưởng thôn thấy anh không lên tiếng, cho là anh bị mình nói đến động tâm, lại khuyên tiếp: “Hơn nữa, cậu chỉ có một cô con gái nhỏ là Tiểu Mạt, tương lai nếu như con bé bị nhà chồng ức hiếp, sẽ không có người ra mặt giúp con bé, nếu sinh thêm một đứa con trai, hai đứa trẻ tương thân tương ai, giúp đỡ lẫn ai, sau này các cậu mất đi, Tiểu Mạt cũng có thêm người thân. Bằng không con bé sẽ lại rất cô đơn."
Tô Dĩ Mạt trốn phía sau bó củi, chỉ muốn chửi thề, tương thân tương ái, giúp đỡ lẫn nhau cái gì trước. Đời trước, cô và em trai chính là oan gia, nhìn đối phương cũng cảm thấy không vừa mắt, em trai cô nhìn cô như thấy cái máy rút tiền, cô thấy em trai thì như kẻ thù. Ở đâu ra chân tình, Nực cười chết người.
Cô nhìn phản ứng của ba, cũng không tỏ bất kỳ thái độ gì, trong lòng hơi run lên. Không lẽ ba sẽ đồng ý sao.
Đột nhiên phía sau có người vỗ vai cô một cái, giọng nói nghịch ngợm của Tiểu Lượng vang lên bên tai: “Em làm gì vậy?"
Tô Dĩ Mạt còn chưa kịp che miệng Tiểu Lượng, Tô Ái Quốc và trưởng thôn đã phát hiện ra hai người bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây