Tô Dĩ Mạt nhếch mép, không hiểu Tiểu Lượng sao có thể cho là Tiểu Hoa năm tuổi lại khỏe hơn Tiểu Cầm bảy tuổi.
Tiểu Hoa cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, cậu bé cảm thấy anh mình đang chơi với mình, vì vậy cậu cũng học tập dáng vẻ nhổ nước bọt vào lòng bàn tay xoa xoa, sau đó rút cái cuốc ra, nhưng là sử dụng sức khỏe của việc bú sữa mẹ, cái cuốc vẫn không nhúc nhích. Cậu uốn éo thân thể, cái cuốc cũng động, cậu lại uốn người sang bên phải một chút, cái cuốc quơ quơ, lúc này cậu mới giơ cuốc lên.
Không đợi cậu giơ cuốc lên cao nhất, hai tay cậu cũng vì không chịu được, rơi cái cuốc xuống, thiếu chút nữa đập nát cả phần măng đông đã lộ ra ngoài. Cũng may cậu nhanh mắt, dời tay, chân trượt một cái, lệch chính xác, mầm măng đông mới may mắn tránh khỏi khó khăn, chẳng qua là bởi vì như vậy, cậu té đập mông xuống đất.
Tiểu Cẩm ôm bụng cười ha ha, Tiểu Lượng mặt cũng như tét ra, Tô Dĩ Mạt xoay người, phì cười một tiếng, ha ha ha, quá buồn cười.
Tiểu Hoa bị ba người cười nhạo, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, bò dưới đất dậy, tức giận nhìn ba anh em, ý là "Được thì làm đi".
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây