Bây giờ mỗi tháng đều gửi tiền về, các thôn dân cùng với lãnh đạo xưởng cũng sẽ không nói anh bất hiếu.
Tô Dĩ Mạt bừng tỉnh, nguyên lai là duyên cớ như vậy. Chẳng qua cô có chút khó hiểu là người ba có lỗ tai mềm như vậy sẽ đồng ý với yêu cầu "Đại nghịch bất đạo" này của mẹ.
Trương Chiêu Đễ thấy gương mặt bụ bẫm của con gái nhỏ, còn phơn phớt hồng, chân mày nhíu chặt, giống như bột mì biến thành bánh bao, cô đại khái có thể đoán được con gái đang suy nghĩ gì, cười giải thích: “Ông bà nội con là nhìn vào tấm gương của người anh của trưởng thôn, chẳng lẽ mẹ lại không thể lấy mặt trái của việc đó giải thích lại cho ba con sao, nếu như ba con một mực nghe lời của ông bà nội con, thì tương lai của ba con sẽ giống như người anh của trưởng thôn. Đời này của ba con muốn nhất chính là một gia đình. Ông bà con không cho ba con được, nhưng chúng ta thì có."
Tô Dĩ Mạt nhìn mẹ, ánh mắt như đang nhìn một viên ngọc.
Mẹ của cô thật lợi hại. Giết người chính là giết chết tâm, lạc mềm có thể siết chặt ba chính là một gia đình ấm áp, một người vợ đối xử với anh một lòng một dạ, một đứa trẻ thông minh hiếu thuận. Không trách mẹ cô có thể dễ dàng làm khó ba cô, cô tưởng rằng do ba cô quá lành tính, nhưng thật ra là do mẹ cô giỏi về việc nắm rõ lòng người mới đúng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây