Lời đầu tiên là trưởng thôn khen ngợi Tô Ái Quốc trông thật trẻ tuổi. Lời này cũng không phải là giả, qua năm Tô Ái Quốc cũng chỉ mới ba mươi. nhưng anh vẫn luôn làm việc trong công xưởng, không cần dầm mưa dãi nắng, cho nên so với những người thanh niên trong xưởng đó cũng trẻ hơn, nói là mới hai mươi tuổi cũng sẽ có người tin.
Tô Ái Quốc ăn nói vụng về, sẽ không đáp lại, chỉ liên tục nói "Nào có, quá khoa trương."
Sau khi khen xong, trưởng thôn mới nói ý đồ: “Con gái nhỏ của tôi không thi đậu vào trung học, chỉ có thể vào học trường nghề, nhưng là tôi không muốn để con bé đi học trường nghề. Vạn nhất là bị những tên côn đồ kia làm hư, ý của tôi là cậu có thể ở Bằng Thành tìm cho con bé một nhà máy không?"
Lúc này trường dạy nghề rất tệ, đều là những học sinh kém không thể thi vào trung học vào học. Dạy nghề lại quản không nghiêm, những đứa trẻ trong đó đi khắp nơi gây chuyện thị phi. Trưởng thôn cũng không muốn con gái vào trường dạy nghề là sợ con gái hư hỏng. Hơn nữa không thể tìm được công việc, cuối cùng cũng không được gì.
Tô Ái Quốc cau mày: “Con bé tròn mười sáu sao."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây