Trương Chiêu Đệ gật đầu: “Đương nhiên là có. Mẹ gửi cho mỗi vị chủ quầy một tấm danh thiếp."
Nói tới chuyện này, không biết nghĩ đến điều gì đó, cô ấy lại tặc lưỡi nói: “ Phụ kiện điện tử ở đó thực sự không rẻ." Cô ấy giơ ngón tay lên mô tả: “ Cái đồ điện tử to bằng móng tay út của mẹ, một mặt ghi mười hai số, mà có giá hai đồng, quá đắt."
Tô Dĩ Mạt sửng sốt rất lâu mới hiểu được là mẹ đang nói đến mặt sau của đồng hồ đeo tay điện tử: “Cái đó vốn rất đắt mà. Nhưng một chiếc đồng hồ như vậy có thể dùng được rất lâu."
Trương Chiêu Đệ gật đầu nói: “Bên đó làm ăn rất tốt. Chủ quán bận đến mức không có thời gian nghĩ đến ăn uống. Mẹ rao bán cơm hộp, rất nhiều người đặt mua của mẹ."
Lúc trước để tỏ lòng cám ơn, cô ấy mua một chiếc máy ghi âm đưa cho nhà họ Đặng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây