Tô Dĩ Mạt tan học về đến nhà, ba cô tan làm sớm hơn cô nửa tiếng không có ở nhà, cô nghĩ là ba đi lấy cơm hộp, nên lấy sách vở ra bắt đầu làm bài tập.
Hôm nay không có nhiều bài tập, cô làm đến hơn sáu giờ là xong hết toàn bộ, nhưng vẫn không thấy bóng dáng ba đâu. Cô thấy hơi kỳ quái, đã hơn nửa tiếng rồi sao ba vẫn chưa về? Cô cầm chìa khóa lên, đang chuẩn bị đi xuống tìm người, vừa đi tới cửa cầu thang thì gặp ba ở phía đối diện.
Lúc này, Tô Ái Quốc đang một tay vịn lan can cầu thang, một tay xoa eo, trông có vẻ phờ phạc, lúc nhìn thấy con gái, anh ấy vô thức bỏ tay đang xoa eo xuống, cố gắng thu lại vẻ đau đớn trên mặt, đầy ấm áp nói: “Con muốn đi đâu đấy?"
Tô Dĩ Mạt quan sát động tác nhấc chân của ba mình, cứng ngắc, mệt mỏi, có lẽ là do lực bước không đủ, mu bàn chân suýt nữa áp vào bậc thang. Cô nhíu chặc chân mày, gần như có thể kẹp chết con ruồi: “Ba ơi, ba sao vậy?"
Thấy không giấu được nữa, Tô Ái Quốc cố làm ra vẻ không có việc gì xua xua tay: “Không có gì. Vừa rồi lúc lên cầu thang ba không cẩn thận bị trẹo chân thôi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây