Lại nhìn đến Hứa Thông, ngày xưa hùng hùng hổ hổ bao nhiêu, giờ bị mười mấy nam sinh vây quanh chế giễu, đến cái rắm cũng không dám thả, dùng hai tay che đầu tỳ ở trên bàn, đôi mắt đỏ ửng, nước mắt rưng rưng nơi khóe mắt, giống như con thú nhỏ bị vứt bỏ, đáng thương lại bất lực.
Đặng Thư Nguyệt đứng ở cửa sững sờ vài giây, môi mím thành một đường thẳng..
Tô Dĩ Mạt cau chặt mày lại, cô đi lên bục giảng, ném cặp sách lên trên bàn, cầm phấn gõ gõ lên bảng đen, nói: “Bắt đầu từ hôm nay, ai muốn giễu cợt bạn học, mình sẽ báo lên cô giáo."
Đám nam sinh này đều là cái gai đầu trong lớp, nhưng vẫn sợ giáo viên.
Có hai bạn học sợ cô thật sự mách cô giáo, hậm hực rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây