Bà ấy vỗ vỗ vào trên bả vai của Tô Dĩ Mạt: “Nếu em không đồng tình với cách dạy của thầy ấy, em có thể nói cho cô biết. Cô là lãnh đạo của thầy ấy, có tể quản thầy ấy. Cũng giống như em là do ba mẹ quản, có đúng không?"
Tô Dĩ Mạt từng nghĩ tới chuyện tìm hiệu trưởng, nhưng cô ưỡn thẳng sống lưng, nhìn thẳng vào đôi mắt của bà ấy nói: “Tìm cô cũng không thể trị tận gốc."
Hiệu trưởng nghi ngờ hỏi: “Trị tận gốc?"
Tô Dĩ Mạt nghiêm túc giải thích: “Cô sẽ không chuyển thầy chủ nhiệm đi chỉ vì thầy ấy phạm một sai lầm nhỏ này. Sau này thầy ấy sẽ vẫn tiếp tục dạy em, nhưng em sẽ bị thầy ấy ghi hận trong lòng vì dám tố cáo vượt cấp, sẽ trù úm em. Em là học sinh, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, như vậy em càng thiệt hơn."
Hiệu trưởng giật mình trước những lời này của cô. Cô bé này mới có sáu tuổi đã nghĩ được xa đến vậy, có thể thấy cô bé này thông minh hơn những gì bà ấy nghĩ. Bà ấy vô thức tiếp tục thảo luận chuyện này với cô: “Nhưng bây giờ em chọc giận thầy ấy, cũng đã phạm lỗi, chẳng phải em sẽ vẫn bị thầy ấy dạy dỗ…"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây