Xưởng trưởng Đặng vẫn luôn khép hờ hai mắt, để mặc Tô Ái Quốc bế mình lên xe ba bánh, từ đầu đến cuối anh ta đều không nói câu nào, cũng không ngẩng đầu lên nhìn nơi mình đã sống nhiều năm nay.
Nhà mới của nhà họ Đặng cách khu nhà ở gia đình không quá xa, đi bộ qua cũng chỉ mất năm phút.
Tiểu khu này tốt hơn khu chung cư cũ của bọn họ, ít nhất là khoảng cách giữa các toà nhà không quá gần, trước nhà sau nhà đều có cây xanh, có thể dể xe đạp ở dưới sân.
Để tiện cho việc đẩy xe lăn của xưởng trưởng Đặng đi ra đi vào, nhà họ Đặng thuê nhà ở tầng một, phòng có diện tích năm mươi mét vuông, hai phòng ngủ một phòng khách. Căn phòng ngủ khá nhỏ, chỉ đủ bày một chiếc giường và một chiếc tủ sách là hết chỗ.
Nhưng Đặng Thư Nguyệt vô cùng hài lòng, cô bé nằm lăn lộn ở trên giường, cười ngượng ngùng nói: " Cuối cùng mình cũng có một căn phòng thuộc về riêng mình."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây