Tô Dĩ Mạt không biết gì về chuyện này. Cả khu chung cư ồn ào náo nhiệt, không nhà nào là không có chuyện xích mích với nhau, đặc biệt là con cái nhiều, trong nhà còn có ba mẹ già, cãi nhau lại trở thành chuyện bình thường như cơm bữa. Gia đình mấy năm mới cãi nhau một lần như nhà họ Tô có thể được đánh giá là gia đình kiểu mẫu.
Kỳ thực Tô Dĩ Mạt có thể hiểu được tâm lý của Trương Ngữ, cô ấy phải bỏ công việc để chăm lo cho gia đình, vất vả chăm sóc cho mẹ chồng, nhưng chỉ một lần sơ sót đã bị chồng trách mắng, trong lòng chắc chắn sẽ thấy rất ấm ức. Nhưng đồng thời cô cũng biết: “Mẹ cậu sẽ không ly dị với ba cậu đâu."
Mấy ngày nay Đặng Thư Nguyệt vẫn luôn lo lắng đề phòng chuyện này, cô bé từng nghe mẹ nói rất nhiều lần, nếu không phải vì ba giỏi kiếm tiền, mẹ đã sớm muốn ly dị với ba rồi. Nhưng bây giờ ba không thể kiếm tiền được nữa, liệu mẹ có rời bỏ ba không? Giờ nghe những lời này của tiểu Mạt, cô ấy bối rối hỏi: “Tại sao "
Trẻ con không phân biệt được câu nào của người lớn là thật câu nào là giả, nên rất dễ tin là thật, bị lừa nhiều, bọn họ cũng nhớ lâu hơn, mới đầu còn nghi ngờ người lớn. Tô Dĩ Mạt đã là người trưởng thành, cô kể lại những gì mình thấy ra: “Nếu mẹ cậu thật sự muốn ly dị, dì ấy đã không quan tâm đến ba cậu rồi. Bây giờ dì ấy vẫn lo cơm nước cho ba cậu như bình thường, chưa từng bỏ bữa nào, đây chính là chứng cớ. Người lớn khi xúc động sẽ nói dối, nêu cậu đừng nhìn vào những gì bọn họ nói, hãy nhìn vào những gì bọn họ làm."
Đặng Thư Nguyệt ngẩn ra, hình như rất có lý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây