Trên đời này có rất nhiều chuyện đều chỉ là tương đối. Với xưởng trưởng Đặng, anh ta may mắn hơn rất nhiều người vì có thể nhặt được cái mạng về. Nhưng với Trương Ngữ, đây lại không phải là chuyện may mắn gì.
Sau khi kết hôn, để chăm sóc cho mẹ chồng, Trương Ngữ phải bỏ công việc ở nhà làm nội trợ toàn thời gian. Vất vả lắm mới lo xong tất cả hậu sự cho mẹ chồng, chồng lại xảy ra chuyện, bây giờ thu nhập chủ yếu của gia đình phải dựa hết vào cô ấy. Cô ấy không có kinh nghiệm làm việc, kiến thức chuyên ngành học trên trường đại học đã sớm quên từ lâu. Số tiền cô ấy kiếm được bây giờ không thể đủ để nuôi sống gia đình.
Ở lâu trước giường bệnh cũng không còn con hiếu thuận nữa, chưa kể quan hệ của bọn họ chỉ là quan hệ vợ chồng. Người xưa có câu rất hay, vợ chồng như đôi chim rừng, đại nạn đến gần thì bay riêng.
Hàng xóm thường hay nói: “Dạo này Trương Ngữ và xưởng trưởng Đặng thường xuyên cãi nhau, nhìn kiểu này là biết bọn họ không thể cùng đi với nhau lâu dài được rồi."
Những người láng giềng này đều là loại người thích xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, hầu hết bọn họ đều mang theo tâm trạng xem trò vui, không thèm băn khoăn đến tâm tình của trẻ con. Tô Dĩ Mạt thầm giật mình với bầu không khí này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây