Đặng Thư Nguyệt giơ hai tay lên che miệng, nước mắt lã chã rơi xuống. Bà nội vừa qua đời, cô bé còn tưởng ba cũng rời đi. Xem ra ông trời đã nghe được lời cầu nguyện của cô bé, tốt quá rồi. Ba không sao, tốt quá rồi.
Đặng Thư Nguyệt ôm lấy eo Trương Chiêu Đệ khóc, người lớn đưa mắt nhìn nhau, chỉ có thể để mặc cô bé khóc.
Lưu Mộng Vi đang làm bài tập ở trong phòng nghe thấy tiếng khóc của Đặng Thư Nguyệt. Cô bé có quan hệ khá tốt với Đặng Thư Nguyệt, nghe thấy cô bé khóc, lập tức đi từ trong nhà ra, muốn khuyên cô bé phải nghĩ thoáng hơn.
Thấy con gái đi ra, phó xưởng trưởng Lưu cau cau mày lại, vẫy tay đuổi người, ra hiệu cho con gái trở về phòng viết bài: “Con đừng có làm loạn lên, chuyện này không liên quan gì đến con cả."
Lưu Mộng Vi mím môi, ở trở về phòng dưới ánh nhìn chằm chằm của ba.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây