Tô Dĩ Mạt gãi gãi đầu, thở dài nói: “Trên đời này không có bữa ăn khổ miễn phí, tất cả thành công đều được tích lũy đau khổ. Sinh viên đại học tốt nghiệp có thể làm việc ở văn phòng, trong khi có những công nhân nhà máy phải đứng suốt 12 tiếng đồng hồ, cậu nghĩ những sinh viên kia may mắn, có công việc nhẹ nhàng, nhưng kỳ thực bọn họ cũng từng chịu rất nhiều gian khổ. Lúc bọn họ đốt đèn dầu học bài, những công nhân đó đều đang ngủ ở nhà, nếu không chăm chỉ học tập, cậu sẽ ăn khổ ngoài cuộc sống."
Cô nói rõ ràng mạch lạc, đáng tiếc là Đặng Thư Nguyệt nghe không hiểu.
Có khách hàng nghe thấy lời này của Tô Dĩ Mạt, nói với Trương Chiêu Đệ đang xào ngao hoa: “ Con gái lớn của cô giỏi thật đấy. Còn nhỏ đã hiểu nhiều đạo lý đến vây. Nếu con trai tôi cũng hiểu như cô bé này, tôi có nằm mơ cũng phải cười tỉnh."
Trương Chiêu Đệ nghe đối phương khen con gái mình, vui vẻ cười đến không thấy tổ quốc đâu, phấn khích cho đối phương một phần cải xanh.
Khách sửng sốt trong chốc lát, cười híp mắt nói: "Cám ơn nhiều."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây