Sắc mặt của Đặng Thư Nguyệt trở nên khó coi, trong mắt như hừng hực ngọn lửa giận, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, giống như một con dã thú đang tức giận chuẩn bị nhào tới cắn người bất cứ lúc nào.
Mẹ Đại Quân bị ánh mắt này của cô bé dọa sợ, liếc nhìn xung quanh, thấy mọi người đều nhìn mình bằng ánh mắt khác thường, cô ta tức giận nói: “Ánh mắt của cháu là thế nào đấy. Dì tốt bụng chăm sóc người già cho nhà cháu, đã chẳng được lợi ích gì, cả chung cư này ai chẳng biết bà nội cháu là cái ấm sắc thuốc, giờ cháu còn muốn đổ cái chết của bà nội cháu lên trên người dì hả..."
Còn không chờ cô ta nói hết lời, Trương Chiêu Đệ đưa tay che hai mắt của Đặng Thư Nguyệt lại, quở trách mẹ Đại Quân: “Lần này cô làm vậy là không đúng rồi. Không biết nói dối? Cô không nói gì thì đã chẳng xảy ra chuyện gì rồi."
Tuy nguyên nhân chủ yếu gây ra cái chết của bà cụ Đặng là do sức khỏe yếu, nhưng thông tin mẹ Đại Quân nói ra chắc chắn là cọng rơm cuối cùng đè chết bà ấy. Tiểu Nguyệt hận cô ta cũng là điều rất bình thường.
Mẹ Đại Quân cảm thấy chột dạ, lại nói người ta qua đời là vì cô ta, trong lòng cô ta rất hối hận, nhưng do sợ người nhà họ Đặng tìm mình đòi bồi thường, nên cô ta mới phản bác lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây