Tô Dĩ Mạt đi xuống dưới nhà, Tô Ái Quốc nhớ đến tiếng động tối hôm qua, liếc nhìn hai vành mắt đen thui của con gái, "Con đừng có cậy mình còn trẻ mà thức khuya, bệnh lúc nào không hay đâu."
Trương Chiêu Đệ liếc nhìn Tiểu Mạt, "Đêm qua con thức khuya à?"
Tô Dĩ Mạt lúng túng nói, "Lần sau con sẽ chú ý."
Tô Ái Quốc bất đắc dĩ nói, "Con có ngủ muộn cũng không sao, nhưng hôm qua con còn nhảy ở trên giường à? Suốt cả đêm ba cứ nghe thấy tiếng cạch cạch cạch ở trên đó. Nếu thích nhảy, con có thể cải tạo phòng bên cạnh thành phòng nhảy, ốp lớp cách âm lên tường."
Tô Dĩ Mạt lúng túng không biết để tay chân ở đâu, ăn hoành thánh không được, không ăn cũng khong được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây