Tô Ái Hồng vừa nghe nhắc tới chuyện này đã tức giận, "Kể từ khi Tiểu Lượng xảy ra chuyện, mấy tháng đầu nó còn biết tới xem chồng nó. Nhưng dạo này dăm bữa nửa tháng cũng không thấy mặt mũi nó đâu. Đến người bận rộn như Tiểu Mạt còn dành ra thời gian mỗi tuần đến thăm một lần. Nó nói Tiểu Lượng không coi nó là người bên gối, vẫn luôn đề phòng nó, nhưng bản thân nó có yêu Tiểu Lượng không? Tình cảm là chuyện đến từ hai phía, chắc Tiểu Lượng biết nó không đáng tin, nên mới ủy quyền cho Tiểu Mạt quản lý công ty giúp mình."
Tô Ái Quốc vuốt lưng giúp bà ấy thuận khí, "Thôi quên đi, con bé thấy tức giận cũng là điều có thể hiểu được, nể mặt cháu trai, chị thông cảm cho nó đi."
"Chị thấy nó sẽ không kiên trì được bao lâu nữa đâu." Sắc mặt của Tô Ái Hồng đã trở nên rất khó coi, thậm chí là đã xác định chuyện này.
Tô Ái Quốc từng nghe vợ nói những lời tương tự, nhưng đây là lần đầu tiên nghe chị gái nói, có lẽ bà ấy vẫn đang bực bội, "Tiểu Hoa đã đòi ly hôn đâu, chị đừng suy nghĩ theo chiều hướng tiêu cực như vậy."
Tô Ái Hồng đã sớm nhìn thấu, "Nếu Tiểu Mạt không bán cổ phiếu của Tiểu Lượng rồi đưa hết tiền cho chị, chị đoán có lẽ nó đã sớm cầm hết tài sản của Tiểu Lượng rồi tìm nhà chồng khác rồi. Bây giờ còn chưa ly dị đã tháng nào cũng đòi chị một trăm nghìn."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây