Tô Dĩ Mạt khoác một tay lên bả vai anh "Cậu nhìn vào tớ, nói cậu ở đây làm gì?"
Anh như có thể nghe thấy được tiếng hô hấp của cô, Lục Tư Ngôn sờ sờ chóp mũi, dời tầm mắt đi, "Tớ… tớ chỉ muốn thưởng thức phong cảnh thôi."
Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của cô, giọng nói của anh càng lúc càng nhỏ, đành phải sửa lại lời nói: "Tớ muốn nhìn cậu."
Tô Dĩ Mạt ngửa đầu lên nhìn anh, động tác này khiến cổ của cô hơi mỏi, cô trực tiếp đẩy người ngồi xuống ghế, cúi đầu nhìn anh từ trên cao xuống, "Vừa nãy ăn cơm đã nhìn rồi còn gì?"
Lục Tư Ngôn không nói câu nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây