Nghiêm Vịnh Hoa tự biết mình lỡ lời, kéo tay áo của Tô Ái Hồng, "Mẹ ơi, với đồng lương ít ỏi của con, sao nuôi nổi đứa bé, còn cả chi phí nằm viện của Tiểu Lượng nữa, đây đều là những khoản chi tiêu lớn."
Tô Ái Hồng lập tức nói, "Mẹ vẫn còn tiệm gà chiên, một năm có thể kiếm được khoảng hai trăm nghìn, mẹ sẽ cho Tiểu Lượng hết, vậy hẳn là đủ rồi."
"Nhưng còn đứa trẻ thì sao?" Nghiêm Vịnh Hoa khóc lóc kể lể, "Lúc trước anh ấy cho Tiểu Hoa tiền mua nhà, con đã không nói gì rồi. Nhưng chẳng lẽ sau này lại bắt con và đứa trẻ ăn rau nuốt cám sao?"
Tô Ái Hồng cũng hơi khó xử, đúng là không thể để đứa trẻ đói bụng rồi, tiền bỉm sữa thật sự không hề rẻ.
Tô Dĩ Mạt chủ động lên tiếng, "Còn năm tháng nữa, chờ thêm năm tháng nữa là có thể bán cổ phần của Tiểu Lượng đi. Nếu đến lúc đó Tiểu Lượng vẫn không tỉnh lại, em sẽ làm chủ bán nó đi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây