Luật sư gật đầu nói, "Trên nguyên tắc là có thể. Nhưng tất cả tiền bán đều sẽ thuộc về Tô Thiên Trạch, chứ không thuộc về cá nhân cô ấy. Cô ấy chỉ lấy được phần mình nên được lấy, vậy nên bán đi không có lợi cho cô ấy."
Tuy cô không thể lấy hết, nhưng Nghiêm Vịnh Hoa vẫn không thể vui nổi. Cô ấy nhìn về phía cố vấn pháp luật, chờ đối phương kiểm tra giấy ủy quyền.
Sau khi xác minh chữ viết tay, cố vấn pháp luật gật đầu xác nhận với Trịnh Hiểu Quân, "Đúng là chữ viết tay của Tô tổng. Hơn nữa, trên này còn có dấu vân tay của anh ấy, xác nhận đúng là của anh ấy."
Nghiêm Vịnh Hoa ôm lấy cánh tay của Tô Ái Hồng, "Mẹ ơi, con mới là vợ của Thiên Trạch. Mẹ phải lên tiếng thay con."
Tô Ái Hồng vẫn chưa hoàn hồn lại, dù thế nào bà ấy cũng không ngờ Tiểu Lượng không tin tưởng em trai, em gái, vợ mình, mà lựa cho ủy quyền cho Tiểu Mạt quản lý công ty thay mình. Tới khi bị con dâu lay lay cánh tay, bà ấy mới hoàn hồn lại, vỗ vỗ vào mu bàn tay của đối phương, "Mẹ thấy để Tiểu Mạt thay mặt cũng tốt. Tiểu Mạt từng làm tổng giám đốc, có kinh nghiệm trên phương diện này, lúc trước con chỉ làm giảng viên đại học, chứ chưa từng làm việc này, không thích hợp. Con vẫn nên ở nhà qua hết tháng cữ, chăm sóc cho đứa trẻ đi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây