Tiểu Hoa gấp đến độ mắt đỏ lên: “Như vậy anh tôi vẫn chưa thể tỉnh dậy."
Bác sĩ gật đầu: “Chúng tôi không bỏ mặc bất kỳ người bệnh nào."
Tô Ái Hồng xụi lơ ngồi trên đất, Tô Ái Quốc nhanh tay đỡ bà.
Tô Ái Hồng ôm ông khóc lớn: “Trời ơi, Tiểu Lượng của mẹ, sao số con lại khổ vậy chứ. Vất vả lắm sự nghiệp mới thành công, sao lại xảy ra chuyện này."
Giang Ái Viện tựa lưng vào tường khóc lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây