"Ngay cả lúc ăn, em cũng nghĩ đến bọn họ, rất hiếu thảo. So với em, chị cảm thấy mình rất bất hiếu." Giang Ái Viện vuốt tay.
Tô Dĩ Mạt lắc đầu: “So với những gì ba mẹ đối với em, em còn kém xa."
Giang Ái Viện ăn xong một chén canh thịt dê, tự nhiên thông minh sáng dạ, đưa ra một suy nghĩ: “Tiểu Mạt, không bừng chúng ta có thời gian đến Nội Mông chơi đi, bên đó có thảo nguyên lớn, sẽ rất thú vị."
Tô Dĩ Mạt suy nghĩ một chút: “Được. Bây giờ là mùa thu, bên kia hẳn là tuyết đang rơi. Trời rất lạnh, không thích hợp cho du lịch, chờ mùa xuân đi, cỏ trên thảo nguyên lại mọc, chúng ta ra ngoài cưỡi ngựa, nhất định chơi rất vui."
Giang Ái Viện nghĩ đến đây, liền vui vẻ: “Được, chị lớn như vậy còn chưa từng cưỡi ngựa dâu."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây