Trương Chiêu Đệ bừng tỉnh hiểu ra, đồng thời cũng không hiểu lắm: “Đối tượng trở nên ưu tú hơn, cô ta lại không phấn đấu để trở nên ưu tú theo, ngược lại còn tự biến mình thành loại người chanh chua, đầu óc cô ta có bệnh à."
Tô Dĩ Mạt cũng không rõ lắm, cô không tiếp xúc nhiều với bên kia. Nhưng cô biết trên đời này có một loại phụ nữ luôn sống dựa vào đàn ông, giống như cây tơ hồng.
Trương Chiêu Đệ khịt mũi nói: “Nuôi ra đứa con gái chanh chua đanh đá như cô ta, chứng tỏ ba cô ta cũng chẳng phải là loại người tốt lành gì. Mẹ vốn không muốn mua lô thép kia, giờ giá thép thay đổi theo ngày, ai biết sau này giá có hạ xuống thấp nữa không. Mẹ sẽ lấy cớ không mua."
Tô Dĩ Mạt cọ cọ vào cánh tay của bà ấy: “Mẹ ơi, mẹ tốt quá đi."
Trương Chiêu Đệ xoa xoa mặt con gái, cẩn thận quan sát: “Hình như hai má của con không được cân cho lắm?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây