Tô Dĩ Mạt lườm cậu ấy: “Cậu cứ nghe tớ mua nhà đi. Về sau giá nhà vẫn sẽ tăng, bỏ qua thôn này không có cửa hàng khác đâu, cậu suy nghĩ thật kỹ đi."
Thịnh Hải Long rất muốn đầu tư, chỉ là cậu ấy không thể tiết kiệm được tiền, mỗi tháng có hai trăm nghìn đồng đều tiêu hết. Cậu ấy hơi ủy khuất nói: “Hai trăm nghìn tớ đưa cho cậu đầu tư lần trước là tiền tớ nhịn ăn nhịn tiêu, mãi mới tiết kiệm được đấy."
Kỳ thực là do lúc đó cậu ấy không quen bạn gái, nên mới tiết kiệm được tiền. Cậu ấy giả vờ đáng thương, muốn mượn tiền của Tô Dĩ Mạt.
Tô Dĩ Mạt vẫn không hề lay chuyển, xòe hai tay, ra vẻ thương mà không giúp được gì.
Thịnh Hải Long khẽ cắn răng, lấy số tiền mừng tuổi mình tiết kiệm từ nhỏ đến lớn ra. Số tiền này được gửi ở ngân hàng, ngoài đến kỳ gửi thêm tiền vào, cậu ấy vẫn luôn không động vào. Hơn hai mươi năm qua, cậu ấy tiết kiệm được hơn năm triệu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây