Edit by Triệu Viu
Trương Chiêu Đệ nghiêm nghị nói: “Em muốn để con bé làm chuyện mình thích."
Dù sao cô ấy cũng chưa từng học môn tâm lý học, vậy nên cô ấy không thể nào nhớ nổi mấy chữ Giang Ái Viện nói. Cô ấy còn trẻ, còn sống được mấy chục năm nữa. Tiểu Mạt còn nhỏ, đầu tiên là nhảy hai lớp hồi trung học cơ sở, sau đó lên trung học phổ thông lại nhảy một lớp, có rất nhiều chuyện chưa từng trải qua. Mới hai mươi tuổi đã tốt nghiệp, có hơi vội vàng. Tại sao nhân lúc con gái còn trẻ, không để con gái tìm việc mình muốn làm.
Tô Ái Quốc bối rối hỏi: “Nghĩa là sao? Em không định để Tiểu Mạt đi làm nữa hả?"
Anh ấy sốt ruột đứng bật dậy, phản đối nói: “Em nói lung tung gì đấy? Tiểu Mạt đã nói rồi, con bé là sinh viên mới ra trường, giờ tiến được vào bộ phận nghiên cứu, được lãnh đạo coi trọng là cơ hội khó có được. Giờ em lại muốn con bé từ bỏ công việc để làm việc mình thích, trong khi con bé không thích gì cả. Em thế này là đang làm ẩu đấy."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây