Thập Niên 90 Niên Đại Con Gái Một

Chương 112: Phát phúc lợi 2

Chương Trước Chương Tiếp

Sắc mặt Tô Dĩ Mạt đứng đắn, tay chống bàn đứng dậy, nhìn chằm chằm Hứa Thông không thôi: “Bày quầy sao mất mặt? Mẹ tôi không ăn trộm cũng không ăn cắp, dựa vào bản lĩnh của mình kiếm tiền, có gì mất mặt mẹ tôi, chẳng lẽ cậu không ăn nổi sò lụa càng mất mặt hơn sao? Ngay cả một tệ năm cũng không lấy ra được. Cậu cũng không biết xấu hổ ngược lại khinh thường tôi.

Mặt Hứa Thông đỏ lên, vẻ mặt không phục: “Ai nói tôi không ăn nổi sò lụa?

Tô Dĩ Mạt khoa trương la to, mắt trợn tròn, kinh ngạc đến không thôi: “Cậu ăn được vậy vừa rồi tôi hỏi cậu có mua không, cậu còn nói không mua.

Trên mặt cô bé là vẻ chán ghét viết “Không có tiền, còn không phải là người giàu có.

Hứa Thông mới bảy tuổi, đâu phải là đối thủ của cô bé, đối mặt với ánh mắt khác thường của các học sinh khác, cậu ta thẹn quá hóa giận, móc năm hào trong túi ra đập lên bàn: “Tôi có!


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 87%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)