Edit by Triệu Viu
Giang Ái Viện đau khổ nói: “Không nghe không được. Nếu không nghe lời, mẹ chị sẽ không cho chị tiền tiêu vặt."
Chỉ nguyên tiền thuê nhà cô ấy thu được, không đủ cho cô ấy chi tiêu.
Tô Dĩ Mạt xòe tay: “Vậy chị đành chấp nhận số phận đi. Cố gắng làm tốt công việc của mình, thăng chức, chị cũng sẽ nhàn nhã hơn."
Giang Ái Viện nhìn cô bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc: “Những quản lý đó còn bận hơn cả chị, giờ ít nhất chị còn có mấy tiếng rảnh rỗi, trong khi bọn họ bận đến chân không chạm đất."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây