Tô Dĩ Mạt gật đầu nói: “Ngoại hình tạm được, nhưng tính cách không hợp với em cho lắm. Tương lai anh ấy muốn làm thẩm phán, tính cách chắc chắn sẽ mạnh mẽ, em ghét nhất là bị người ta thẩm vấn, lại càng không thích bị người đưa ra quyết định thay mình. Anh ấy chỉ thích hợp với dạng vợ đảm mẹ hiền thôi, em không làm được."
Giang Ái Viện hiểu: “Anh ấy là mẫu người của gia đình, em không phải." Cô ấy cũng cảm thấy Tiểu Mạt không thích hợp trở thành vợ đảm mẹ hiền. Nhắc tới cũng xấu hổ, tuy cô ấy lớn hơn Tiểu Mạt mấy tuổi, nhưng hai người chơi với nhau, người quyết định thường là Tiểu Mạt, con nhóc này ăn nói rất giỏi, lần nào cô ấy cũng bị nói đến chóng cả mặt, cuối cùng đều nghe theo cô hết.
Đương nhiên là bản thân cô ấy cũng rất hưởng thụ cuộc sống thảnh thơi này, chuyện gì cũng đã có người lo, bản thân mình bớt được khá nhiều chuyện.
Tô Dĩ Mạt gật đầu nói: “Có thể nói như vậy. Vậy nên em chỉ coi là bạn bình thường thôi. Nhiều bạn bè thì có nhiều con đường. Dù sao các trưởng bối cũng không nói thẳng, em cứ coi như là không biết."
(*)Nhiều bạn bè thì có nhiều con đường, nhiều kẻ thù thì nhiều bức tường: có nghĩa là nếu có nhiều bạn bè, bạn sẽ có nhiều mối quan hệ hơn; nếu bạn có nhiều kẻ thù, bạn sẽ có thêm nhiều bức tường chắn đường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây