Trương Chiêu Đệ lại ngồi xuống, sốt sắng hỏi: “ Đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao đột ngột thế?"
Cô ấy hiểu rõ mẹ chồng mình, bà ta là người ham sống sợ chết, giờ đột nhiên qua đời, chắc chắn là có điều kỳ quặc.
Tô Ái Quốc kể lại ngọn nguồn mọi chuyện cho vợ nghe. Trương Chiêu Đệ nghe thấy giọng nói của anh ấy không bị làm sao, thử dò hỏi: “Anh không trở về quê à?"
"Không đi." Tô Ái Quốc nhàn nhạt nói: “Máy năm nay anh luôn cố tránh hồi tưởng lại những chuyện trong quá khứ, anh không muốn khơi gợi những hồi ức đó lên nữa. Nhưng chị anh rất tức giận, chị ấy nghĩ anh quá tàn nhẫn."
Trương Chiêu Đệ nắm lấy tay anh ấy, an ủi: “Anh đừng quan tâm đến chị ấy. Không phải là em muốn nói xấu chị ấy đâu, nhưng chị ấy có hơi Thánh mẫu. Chị ấy bị tổn thương không ít hơn anh, nhưng vẫn có thể tha thứ cho bọn họ. Cũng vì những nỗi khổ chị ấy phải chịu, là nỗi khổ những cô gái khác cũng phải chịu đựng, nên chị ấy chấp nhận nó như là điều đương nhiên. Cái logic gì không biết? Theo ý của chị ấy, bây giờ em kiếm được tiền, là em nên chia cho ba mẹ và đám em trai em gái của em à? Em có bị ngu không?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây