Cô nhìn về phía nhân viên cửa hàng, nhưng đối phương cũng không biết rõ cụ thể thế nào: “Chị cũng chỉ nghe được loáng thoáng thôi, bọn họ không nói cho chị biết là ai chết."
Tô Dĩ Mạt không tiếp tục hỏi nữa, cô định liên lạc thẳng cho cô ruột, nhưng cô ấy không có điện thoại, Tiểu Lượng cũng không có. Cô nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có thể gọi điện thoại cho trưởng thôn.
Có lẽ do đang nghỉ hè, ngoài trường học không có ai, không ai nhận cuộc gọi cả.
Tô Dĩ Mạt trầm ngâm suy nghĩ, cuối cùng đành phải trở về nhà. Lúc này, dì Trương đang nấu cơm ở trong bếp, cô đứng ở cửa hỏi: “Dì Trương ơi, sao cả nhà cô cháu đều về quê vậy, dì có biết bọn họ về làm gì không?"
Dì Trương ngây người trong chốc lát, ngay sau đó chợt nhớ ra, bà ấy vỗ trán nói: “Cháu xem đầu óc của dì này, lại quên khuấy đi mất chuyện quan trọng này. Mấy hôm trước, có lẽ là một tuần trước, cô cháu qua bên này tìm các cháu, nói là phải trở về quê đưa tang, nhờ dì chuyển lời dặn các cháu mau trở về."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây