Nhìn ánh mắt vô tội của cô, chủ nhiệm Hứa đau khổ, mặt đỏ lên, lắc đầu một cái: “Không sao. Chú chỉ hỏi một chút."
Nói xong, vội vàng rời đi.
Tô Dĩ Mạt cắt một tiếng, xoay người liền muốn rời đi.
Cô mới vừa đi được mấy bước, có người lại vỗ bả vai cô, cô cho là chủ nhiệm Hứa lại quay lại, có chút không nhịn được: “Sao thế? Cháu đã nói là cháu không biết."
Quay đầu lại nhìn, là Đặng Thư Nguyệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây