“Tiểu Phạm, bây giờ cô làm cho tôi một bản thống kê sổ sách, tôi muốn xem trong nhà máy còn bao nhiêu vốn lưu động.”
“Ông quản đốc, không cần xem đâu, tôi tiếp xúc cả ngày với những sổ sách đó, có thể báo cáo luôn cho ông nghe, bây giờ trong xưởng còn tồn kho khoảng một trăm chín mươi ngàn vật liệu, hàng hóa tồn kho hơn hai trăm ngàn.”
“Bên khách hàng còn mấy món nợ tổng cộng mấy trăm ngàn chưa thu hồi, nhà máy chúng ta quy mô không lớn, bây giờ tiền mặt còn lại không nhiều, mẫu mã mới dành cho mùa xuân năm sau chỉ có mấy loại, những mẫu áo khoác len dạ hiện đang thịnh hành trên thị trường chúng ta không bắt kịp được, nếu cứ như vậy khả năng đến mùa xuân năm sau chúng ta sẽ phá sản.”
Câu cuối không phải câu một nhân viên tài vụ như cô nên nói, nhưng lời nói thẳng thắn kiểu này bình thường chẳng ai dám nói trước mặt ông quản đốc.
Ông quản đốc vỗ bàn: “Chuyện hàng tồn kho chúng ta nghĩ cách khác thôi, màu sắc của số vải nhung còn trong kho hơi kém, cho dù bán ra cũng chẳng ai mua.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây