“Người nên dưỡng lão cho mẹ cũng nên là con trai và con gái mẹ, không phải Quyên Tử, cô ấy lớn từng ấy mà chưa từng ăn một hạt gạo nào của mọi người đâu.”
Con dâu chẳng nợ mẹ chồng cái gì cả, nguyện ý đối xử tốt với cha mẹ chồng cũng là vì tình cảm thôi.
“Cho dù lúc cô ấy vào cửa cha mẹ cũng chưa cô ấy được một món trang sức hay một đồng tiền lễ hỏi nào, cô ấy tôn trọng hai người là vì nể mặt con, mà có không tôn trọng hai người cũng chẳng sao, cô ấy chẳng nợ hai người cái gì cả.”
“Nhà, là cô ấy dùng tiền thưởng mua, nếu muốn con ly hôn thì con sẽ tay trắng ra khỏi nhà, ai cầm tiền của con mua nhà thì con sẽ ở trong nhà người đó, dù sao cũng ở không trong nhà con mấy năm, bây giờ nhường cho con một gian phòng chắc cũng được chứ.”
Được lắm, sau khi Hàn Giang chậm rãi nói rõ ràng hết mọi chuyện ra, trong lòng cảm thấy rất thoải mái, dù gì cũng đã đắc tội rồi, thế thì cho đắc tội luôn một thể đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây