Ông cụ Hàn vừa nói vừa chỉ vào dọc con đường với vẻ chán ghét:
“Cha vừa mới xem xét xung quanh, bên trong mấy căn nhà này có rất nhiều người. Sống ở cái chỗ này liệu có thoải mái không? Nói thật, còn chẳng bằng cái mương nhà họ Hàn chúng ta dưới quê. Sau này con đừng đi làm nữa, vẫn nên về quê chúng ta đi, ở quê đất đai rộng rãi mặc con muốn làm gì thì làm. Thằng cả, con có nghe cha nói gì không?”
Mặc dù lúc nãy nhìn thấy ánh mắt thâm trầm khó đoán của con trai cả khiến ông ta hơi ái ngại, nhưng sau khi thấy con cả cầm cái ba lô trên vai con trai út, ông ta cảm thấy con trai cả chẳng thay đổi chút nào, vẫn là thằng cả ngày xưa.
Từ lần bị Hàn Giang từ chối gửi mười lăm ngàn về nhà lần trước hai cha con đã ngầm có một bức tường ngăn cách vô hình, lúc nói chuyện cũng không thân thiết như trước, trong lòng ông cụ Hàn vẫn còn giận con trai cả.
Thế là hai ông bà già vừa đi vừa dạy dỗ con trai, ông cụ Hàn thì khuyên nhủ con trai còn bà cụ Hàn thì lải nhải cằn nhằn đủ thứ không tốt về Phạm Hiểu Quyên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây