“Em cứ yên tâm đi, cũng chẳng có ai biết trong nhà máy chúng ta còn đang may quần áo, em nhìn xem, cứ để một đám miệng lưỡi cay độc, nói ra nói vào bên ngoài kia chờ mòn con mắt là được rồi. Ngô Tú đúng không, ả đàn bà này cả ngày cứ ở đây nói chuyện phiếm, ở bên kia tán gẫu, cẩn thận người mà đơn vị xử đầu tiên chính là cô ta đó!”
Ai nói không phải vậy chứ?
Mã Hướng Hoa vừa đi, Tiểu Mạnh đã lén lút tìm tới cửa.
Cô ấy vẫy tay chào Phạm Hiểu Quyên rồi nói: “Chị Phạm, chị Phạm.”
Cô nhóc này cứ như đi ăn trộm vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây