Trương Diệp đang ở trên lầu.
Nhà hàng có một cầu thang dẫn thẳng lên tầng hai, ban ngày không có người Trương Diệp sẽ để xuống.
Phạm Hiểu Quyên trèo lên dễ dàng, gõ cửa vài cái, thấy Trương Diệp đang ngồi ngẩn ngơ trước gương, mắt hơi sưng.
Theo ý của Hàn Giang thì hôm qua Trương Diệp đã rời khỏi đó rất sớm.
Phạm Hiểu Quyên đặt bánh trứng trước mặt cô ấy: “Nên xuống dưới ăn chút đồ ăn sáng đi. Lát nữa em sẽ giúp chị cho xương vào nồi hầm canh, chị chỉ cần canh lửa thôi. Chị Tiêu nói sáng nay cũng sẽ ở lại đây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây