Trương Diệp đưa cho cô một phong bì thật dày.
“Con bé chạy ra ngoài chơi rồi, không chịu ở mãi trong nhà.”
Trên tay Phạm Hiểu Quyên còn đang cầm cái xẻng nhỏ, cô vội ném cái xẻng xuống đất, rồi tiện tay cầm lấy cái giẻ lau bên cạnh lau qua tay.
Cô cũng không hề né tránh Trương Diệp, trực tiếp mở phong bì ra nhìn.
Bên trong là một xấp dày tờ đại đoàn kết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây