Có một số người đã quen với việc ở trong vùng thoải mái, mãi mãi cũng không muốn bước chân ra ngoài.
Nhà máy muốn đi lên, muốn phát triển thì phải loại bỏ những người luôn thu mình trong thế giới của bọn họ, cho dù người khác có kéo họ như thế nào cũng không chịu đi theo.
Phạm Hiểu Quyên tiếp tục nói: “Nếu mục đích đơn thuần của mọi người chỉ là muốn đuổi tôi đi, ăn máu người mà sống, tôi không sao cả, bây giờ tôi từ chức cũng được, tôi tin rằng ở đâu thì tôi cũng có thể tìm được một công việc có đãi ngộ tốt hết.”
Trong ánh mắt của Đặng Quý lập tức phát sáng.
Quản đốc Chu: “Không được, nếu trong xưởng có ai nói bởi vì cô mà cửa hàng Hữu Nghị mới không nhập hàng của chúng ta, thì người đó tự cút ra khỏi đơn vị đi, một đám đầu óc thiển cận không phân biệt được đâu là tốt đâu là xấu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây