Đặng Quý đã là một ông già có tuổi rồi, khi khóc cũng rất xấu hổ, nhưng ông ta cảm thấy dù sao bản thân đã đến đây kêu oan rồi thì phải thể hiện một chút uất ức cho người ta thương, rồi mới nói hết chuyện mình thấy bất mãn ra:
“Vị trí tôi đang làm là bảo vệ, bộ sản xuất liên tục gọi tôi đến đó khuân vác, tôi thấy họ khinh thường thôi, họ nghĩ tôi là nông dân nên khinh thường tôi.”
“Còn nữa, tiền thưởng lần này của bộ sản xuất ai cũng phát được năm trăm, còn tôi chỉ nhận được hai trăm thôi.”
Đặng Quý đã đi đến hỏi bộ tài chính rồi, người ta bảo bộ sản xuất tất bật tăng ca, toàn bộ mọi người đều làm hai ca, từ sáng sớm đến tối không có thời gian để thở, nên tiền thưởng lần này của họ có thể tính theo số tối đa mà dây chuyền sản xuất đạt được.
Đa phần các thành viên bộ phận khác trong nhà máy đều hiểu rõ chuyện này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây