Dù mười năm, tám năm trôi qua, ông ta cũng chẳng quan tâm hay nhớ thương gì đến đứa con trai này, nhưng một năm không lấy được tiền đã giơ chân giậm cẳng.
Hàng năm cứ vào tháng 11 âm lịch, ông cụ này nôn nóng muốn bốc lửa gọi điện thoại cho anh, giục anh phải gửi tiền về.
Hai người vừa ra khỏi cổng nhà, lại bắt gặp Tôn Như Phượng.
Đồ của nhà họ Tôn đã dọn sạch sẽ cả rồi, chìa khóa cũng đã giao cho Phạm Hiểu Quyên giữ.
Thế Tôn Như Phượng về đây làm gì? Cô ta hết nhìn trái rồi lại nhìn phải một lúc, mới nói: “Ơ, cả nhà đi đâu thế, không nấu cơm à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây