Phạm Hiểu Quyên đi đến trước mặt anh, cô nhìn trái nhìn phải thấy không có ai.
Nhà họ Tôn đã dọn đi sạch sẽ, bên nhà họ Vương chỉ có bà nội Vương gần như không ra cửa.
Cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông, khóe miệng còn treo nụ cười nhạt.
Bởi vì cô nhìn thằng vào anh, đôi mắt long lanh còn có chút non nớt, dù sao cô cũng nhỏ hơn anh năm tuổi, ở trong mắt anh cô giống như một cô bé vậy khiến anh tha thứ dễ dàng hơn.
Anh không nỡ lòng biểu hiện cảm xúc không tốt trước mặt cô, bởi vì cảm xúc cũng sẽ lây nhiễm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây