Đợi Phạm Hiểu Quyên tính toán xong hành trình đi, mới nói chuyện với Viên Kiều và ông Tần.
Viên Kiều cũng cảm thấy khá hứng thú, nhưng lại nghĩ đến chuyện phải tiêu nhiều tiền như vậy nên có hơi do dự.
Phạm Hiểu Quyên không chút nghĩ ngợi gọi điện thoại cho bố mẹ ở nhà: “Bố mẹ, chúng con đã trả tiền rồi, bố tự đi xin visa, chỉ cần có thể đi là được, trên đường đi có hai bọn con, bọn con cũng an tâm một chút, nếu bố tự đi thì con thật sự không dám cho bố đi đâu.”
Viên Kiều vừa nghe thế thì cảm thấy không được đâu, sao lại để cho hai người họ trả tiền được chứ, bà đã tự gọi điện thoại cho hãng hàng không hỏi giá vé, bay sang châu Âu hơn mười tiếng, xa hơn đi Thái Lan nhiều.
Phạm Hiểu Quyên chỉ cảm thấy cô chỉ muốn đi mà thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây