Đó là còn chưa kể, nếu không phải ông cụ Tần đã hoàn toàn rút lui thì việc ra nước ngoài một chuyến cũng sẽ rất phiền toái.
Lúc mới bắt đầu Tần Giang còn chưa yên tâm, năm ngoái đã đi theo hai ông bà một chuyến, phát hiện ra ánh nắng mặt trời bên kia rất tốt, mức chi tiêu cũng rất rẻ, sức khoẻ của Viên Kiều vốn không thể chịu đựng nổi việc chạy bộ và rèn luyện nhưng bây giờ đã bảy mươi tuổi mà cơ thể vẫn còn rất tốt.
Năm ngoái Tần Giang nói: “Nếu không chúng ta đi Thái Lan ăn Tết đi?”
“Bà ngoại lớn tuổi rồi nên không đi đâu được nữa, lúc trước bọn con cách một năm là lại đi ra ngoài một lần, về sau vẫn sẽ tiếp tục như vậy, sau này Tinh Thần gả ra ngoài cũng vẫn như thế, cách một năm sẽ phải trở về ăn Tết với bọn con.”
Cũng may Viên Kiều cũng coi như sáng suốt, biết bà ngoại đã chín mươi mấy tuổi bèn gọi điện thoại trở về mắng cho con trai một trận: “Cha mẹ không cần mấy đứa chăm sóc, mấy đứa ở bên bà ngoại nhiều hơn đi, bà ngoại đã từng tuổi này rồi, mỗi khi năm mới đến thì thời gian lại ít đi một năm, con nghe lời Hiểu Quyên nói, hai đứa đừng cãi nhau, đừng tức giận là được rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây