Hàn Giai Đống ôm lấy em trai, thơm vào mặt cậu bé, véo nhẹ mũi cậu nói: “Không nỡ xa anh đúng không?”
Cái đầu nhỏ tóc mọc lởm chởm của cậu bé cọ vào lòng anh trai, lắc đầu: “Đâu ạ.”
Hàn Giai Đống bật cười: “Đến lúc đấy đừng có khóc nhè nhé.” Dừng lại nghĩ một lúc, cậu lại cố tình giả bộ kinh ngạc nói: “Thôi vậy, không cho em tiễn anh đâu, em mà khóc thì có khi chú cảnh sát còn nghe thấy.”
Em trai lắc đầu: “Phải tiễn, em phải tiễn anh đi, không được lén trốn đi lúc em đang ngủ đấy.”
Hàn Giai Đống không nhịn được cười: “Không đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây