Hàn Bằng Phi cảm ơn Tiểu Ngô, đỡ Hàn Hải vào nhà, anh ta vừa vào nhà lập tức ngã người xuống ghế sô pha, “Đừng, đừng đi, lát nữa còn có hiệp sau.”
Anh ta nói xong thì lập tức ngủ thiếp đi.
Hàn Bằng Phi cởi giày ra cho cha, ngửi thấy mùi hôi chân, cùng với đó là một luồng khí ấm áp bốc lên.
Được rồi, Hàn Hải còn chưa nôn ra, thì Hàn Bằng Phi đã muốn nôn ra rồi.
Cậu bé vội vàng cởi tất của cha xuống, ném vào thùng rác, buộc túi nilon lại rồi ném xuống cầu thang, trong lòng cậu bé thật sự cảm thấy ngưỡng mộ những kỹ thuật viên rửa chân ở trong thành phố, ngày nào cũng ngửi mùi thối chân này chắc đầu óc cũng bị xông hỏng mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây