Tần Tinh Thần thè lưỡi, mẹ vẫn coi mình là một đứa trẻ.
Biểu cảm trên gương mặt Phạm Hiểu Quyên dần dần thả lỏng, cô dùng lời nhỏ nhẹ nói: “Mẹ biết con và Đương Đương thường xuyên tới chơi, có phải là thấy cái gì rồi không?”
Tần Tinh Thần nhún nhún vai.
Cô bé và Đương Đương thường xuyên tới nhà bác chơi trốn tìm, đương nhiên biết hai bảo mẫu nhà bác không hòa thuận lắm.
Thật ra cô bé cũng không hiểu lắm, rõ ràng hai người ở cùng nhau thì có thể bớt được rất nhiều công việc, xa lánh đối phương, còn lại một mình chẳng phải sẽ phải làm rất nhiều việc sao, nhưng người này lại không khoan dung được người kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây