Cả người Tiểu Kim như bị cơn gió lạnh tạt qua, lạnh run người, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm trạng, Tần Giang này cũng rất sĩ diện, đàn ông mà, ai không như vậy chứ, bên ngoài giả vờ đứng đắn, nhưng cởi quần rồi cũng chỉ vậy thôi.
Một đám người đang cùng ăn cơm khác lập tức đứng dậy hòa giải: “Lão Tần à, đừng so đo với nó làm gì, Tiểu Kim uống quá chén rồi, nói mấy lời không đứng đắn, nào nào nào, chúng ta làm một ly nhé.”
Tần Giang vươn tay ra, ý bảo người nọ đừng có động đậy.
Ánh mắt nheo lại: “Lời mày nói có ý gì hả?”
Tiêu Kim: “Không có, em không có ý gì hết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây